[Giới thiệu sách] Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ
Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ – Đặng Hoàng Giang
Hành trình chữa lành và tìm lại chính mình
Trong Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ, Đặng Hoàng Giang tiếp tục khẳng định vai trò của mình như một trong những tác giả hiếm hoi tại Việt Nam dám đi sâu vào những góc khuất của đời sống tinh thần, nơi tổn thương tuổi thơ để lại những vết hằn dai dẳng trong tâm hồn người trưởng thành. Cuốn sách không chỉ là tập hợp những câu chuyện có thật mà còn là một bản đồ tâm lý dẫn lối cho hành trình chữa lành, thông qua sự kết hợp giữa trải nghiệm cá nhân và nền tảng khoa học.
1. Tuổi thơ – “đường ray” định hình cuộc đời
Đặng Hoàng Giang khéo léo sử dụng hình ảnh “đường ray” để nói về những mẫu hình gắn kết tiêu cực. Từ sự né tránh, lo âu đến hành vi hỗn độn, tất cả đều bắt nguồn từ tuổi thơ thiếu vắng tình yêu thương và sự bảo vệ. Đứa trẻ không chỉ mang nỗi đau nhất thời mà còn được “lập trình” để lớn lên trong những quan niệm sai lệch về bản thân và thế giới. Điều này làm cho họ dễ dàng tái diễn những mối quan hệ độc hại, như một vòng luẩn quẩn khó thoát. Tuy nhiên, điều đáng quý ở tác phẩm là không dừng lại ở việc mô tả sự tổn thương, mà mở ra cánh cửa hy vọng: “Đường ray có thể bẻ ghi, phần mềm có thể cập nhật.” Đây chính là tinh thần của cuốn sách – con người có khả năng thay đổi khi được trao những trải nghiệm chữa lành.
2. “Trải nghiệm điều chỉnh” – chiếc chìa khóa mở lối hồi sinh
Qua câu chuyện của Xuân Dương, Lâm hay những nhân vật trong văn học như Jean Valjean, tác giả minh chứng rằng con người có thể tìm lại sự cân bằng nhờ những “trải nghiệm điều chỉnh”. Đó có thể là một nhóm bạn chân thành, một bác sĩ tâm lý, một người thầy, hay đơn giản chỉ là một cái ôm thấu hiểu. Những trải nghiệm mới này giống như những “liều thuốc ngược dòng” – chúng đối lập với những gì nạn nhân từng quen thuộc, làm lung lay bức tường phòng vệ đã xây dựng từ lâu, và trao cho họ cảm giác lần đầu tiên được yêu thương, được chấp nhận. Từ đó, sự phục hồi trở thành một tiến trình có thật, dù chậm chạp và đầy thử thách.
3. Lòng trắc ẩn – ánh sáng trong hành trình tìm lại bản thân
Một trong những điểm nhấn quan trọng của cuốn sách là khái niệm “lòng trắc ẩn với chính mình” (self-compassion). Đặng Hoàng Giang nhấn mạnh rằng, sau những năm dài bị người thân chối bỏ hay mỉa mai, nạn nhân thường học cách quay sang ghét bỏ, tự hành hạ bản thân. Chính lúc này, sự dịu dàng hướng vào trong – biết tha thứ, biết chấp nhận những khiếm khuyết – trở thành vitamin tinh thần. Tác giả khéo léo lồng ghép các nghiên cứu tâm lý hiện đại (Kristin Neff, John Bowlby) cùng lời dạy của thiền sư Thích Nhất Hạnh để cho thấy rằng trắc ẩn không phải là nuông chiều, càng không phải thương hại. Nó là sức mạnh để một người nâng đỡ chính mình, đứng lên từ vực thẳm và đi tiếp.
4. Thấu cảm – con đường dẫn tới buông bỏ và hòa giải
Một phần xúc động trong sách là khi nhân vật bắt đầu nhìn thấy cha mẹ – những người từng gây ra tổn thương – không chỉ là “thủ phạm” mà còn là những “nạn nhân” của lịch sử, xã hội và tuổi thơ của chính họ. Sự thấu cảm này không xóa bỏ trách nhiệm, nhưng giúp con người buông bỏ oán hận, tự giải phóng mình khỏi vai trò nạn nhân. Đặng Hoàng Giang không khuyên độc giả “quên đi” hay “tha thứ vô điều kiện”, mà nhấn mạnh tới ranh giới an toàn. Chỉ khi có sự bảo vệ bản thân, sự buông bỏ mới trở thành nền tảng cho hòa giải, thay vì tiếp tục kéo dài vòng xoáy độc hại.
5. Giá trị nhân văn và thông điệp của cuốn sách
Điểm đặc biệt của Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ là sự cân bằng giữa tri thức khoa học và chiều sâu nhân văn. Đặng Hoàng Giang không lên lớp, không phán xét, mà đồng hành cùng người trẻ trong hành trình chữa lành. Ông cho thấy rằng tình yêu thương và lòng trắc ẩn – từ người khác và từ chính bản thân – chính là liều thuốc tái sinh. Bằng giọng văn vừa sắc sảo vừa đầy cảm thông, tác phẩm này không chỉ dành cho những ai từng tổn thương, mà còn cho các bậc cha mẹ, những người làm giáo dục, và bất kỳ ai quan tâm đến sức khỏe tinh thần cộng đồng.
Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ là một cuốn sách sâu sắc, cảm động, và đầy sức gợi mở. Nó không hứa hẹn những “phép màu” chữa lành tức thì, mà trao cho độc giả niềm tin vào sự thay đổi, sự trưởng thành và sức mạnh của lòng trắc ẩn. Nếu phải tóm gọn, tôi sẽ gọi đây là một cuốn sách “không chỉ để đọc, mà để soi chiếu và sống cùng”.
Majorica