[Giới thiệu sách] Fatima - Dấu lạ vĩ đại
“Fatima: Dấu Lạ Vĩ Đại”
Tác giả: Francis Johnston
Có những trang sách không chỉ được đọc bằng mắt, mà còn được nghe bằng linh hồn. Cuốn sách “Fatima – Dấu lạ vĩ đại” chính là một lời gọi thầm như thế. Đó là lời vọng lại từ biến cố năm 1917, nơi Mẹ Maria hiện ra với ba trẻ chăn chiên ở Cova da Iria, và thế giới từ đó chưa bao giờ còn như trước.
Francis Johnston mở đầu tác phẩm của mình không bằng những câu văn êm đềm, mà bằng một hồi chuông vang vọng và khẩn thiết. Ông nhắc chúng ta rằng đã hơn sáu thập niên trôi qua kể từ ngày Thiên Chúa nói với thế kỷ XX qua Mẹ Người ở Fatima, và thế giới vẫn còn đang mơ hồ, nửa tin nửa ngờ, trước thông điệp cứu rỗi ấy. Ngay từ dòng đầu tiên, người đọc bị cuốn vào không khí nghiêm cẩn của một bản cáo trạng thiêng liêng: một nhân loại đang trượt dài trong tội lỗi, và một người Mẹ từ trời xuống, tha thiết van xin con cái mình trở về.
Johnston không chỉ viết như một sử gia ghi chép biến cố, mà như một chứng nhân đang nói với thế giới đang mất trí nhớ. Ông thấu hiểu rằng Fatima không phải là chuyện riêng của Bồ Đào Nha, cũng không phải là một “mặc khải tư” chỉ dành cho vài người đạo đức mà là tiếng cảnh báo toàn cầu. Một lời mời gọi hòa giải giữa Thiên Chúa và con người, giữa ánh sáng và bóng tối đang giằng co trong lịch sử.
Phần dẫn nhập của ông là một bức tranh nhiều tầng: vừa mang âm hưởng thần học, vừa dội lên tiếng của lương tri. Ông dẫn lời các thần học gia, giám mục, các vị học giả và Đức Giáo Hoàng để dựng nên một hợp xướng khẳng định rằng Thiên Chúa không hề im lặng. Ngài vẫn đang nói, vẫn đang kêu gọi, vẫn đang nhắn nhủ nhân loại qua Mẹ Maria. Johnston viết bằng niềm tin sắt son rằng: Fatima không phải là một kỷ niệm của quá khứ, mà là một lời tiên tri đang tiếp tục sống giữa chúng ta.
Từng trang dẫn nhập như một lời chất vấn lương tâm:
“Phải chăng Thiên Chúa đã im lặng? Hay chính chúng ta đã thôi không còn muốn lắng nghe?”
Giọng văn của Francis Johnston trong phần này không cầu kỳ, nhưng chứa đựng một sự hùng biện nội tâm. Ông như một ngôn sứ thời hiện đại, vừa khiêm nhường vừa kiên quyết, vừa đầy lý trí của một thần học gia, lại vừa chan chứa nhiệt huyết của một kẻ tin tưởng sâu xa vào tình yêu Mẹ. Ông không tìm cách chứng minh Fatima bằng lý luận. Ông mở lòng người đọc ra để họ nhìn thấy điều đang hiển nhiên: sự thật thiêng liêng không cần được biện minh, mà cần được đón nhận.
Qua cuốn sách này, người ta có cảm giác như đứng giữa giao lộ của lịch sử và cõi thiêng. Một bên là thế giới hiện đại, ồn ào, tự mãn với tiến bộ vật chất; bên kia là Mẹ Maria, dịu hiền nhưng kiên quyết, giang tay cảnh báo: “Hãy cầu nguyện, hãy thống hối, nếu không nhân loại sẽ tự hủy diệt mình.” Johnston biến những lời ấy thành ngọn lửa, soi vào chính hiện tại của chúng ta - nơi chiến tranh, chủ nghĩa vô thần, và sự thờ ơ đang trở lại.
Hãy cùng Francis Johnston nghiền ngẫm cuộc hành trình khám phá tại Fatima để nhận thấy rằng: phép lạ tại Fatima không chỉ như một phép lạ của quá khứ, mà như một bản đồ dẫn đường cho thời đại đang lạc lối.
Majorica